XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Gia Sư Có Vấn Đề


Phan_8

Quay người lại, rõ ràng phát hiện Dương Hạo chẳng biết đứng ở sau lưng cô từ lúc nào.

"Dương Hạo, anh làm tôi giật cả mình." Cô chưa tỉnh hồn vỗ ngực.

"Thật xin lỗi!" Dương Hạo cười nói xin lỗi."Tôi chỉ là muốn đi uống cốc cà phê."

"Không sao! Anh vào đi." Sau khi cười nói xong, cô đi trở về phòng làm việc.

*****************

Lúc đến giờ tan việc, Lạc Nghiên Vũ cố ý thong thả ung dung thu dọn đồ đạc, đoán chừng nhân viên trong công ty đều đi hết sạch, cô mới đáp thang máy đi xuống bãi đậu xe chờ Nhạc Quân Lỗi.

Nhạc Quân Lỗi không có việc gì thì phân lớn đều hẹn cô cùng đi ăn tối.

Đợi thật lâu, Lạc Nghiên Vũ không nhìn thấy bóng dáng của Nhạc Quân Lỗi đâu, đang muốn gọi điện thoại hỏi một chút xem tại sao hắn còn chưa có xuống, điện thoại di động của cô liền vang lên, trên màn hình hiện tên là Nhạc Quân Lỗi.

"Quân Lỗi, sao cậu còn chưa xuống?"

"Tôi đang đợi một bản Fax rất quan trọng gửi từ Nhật Bản tới, cô lên đây chờ tôi được không?"

"Được." Cô cúp máy, đáp thang máy đi lên lầu cuối.

Vừa ra khỏi thang máy, Lạc Nghiên Vũ rõ ràng phát hiện thậm chí có người còn không có tan việc!

Ai nha! Tại sao Quân Lỗi không có nói cho cô biết trước? Cô không phải từng nói với hắn cô không muốn làm cho người của công ty phát hiện ra chuyện cô và hắn quen biết, sợ sẽ khiến cho hiểu lầm không cần thiết?

Thừa dịp người nọ không phát hiện, Lạc Nghiên Vũ muốn tránh vào bên cạnh cửa cầu thang chờ Nhạc Quân Lỗi, không ngờ không như mong muốn, thư ký tổng giám đốc Hà Mẫn sớm một bước thấy cô.

"Cô là ai?" Hà Mẫn gọi lại Lạc Nghiên Vũ, lãnh thanh hỏi: "Đến chỗ này có chuyện gì?"

Đã bị phát hiện như vậy rồi, Lạc Nghiên Vũ cũng đành phải nhắm mắt đi tới trước mặt cô ta.

"Tôi là nhân viên thuộc bộ phận kế toán . . . . . . Đến nơi này muốn . . . . ." Lạc Nghiên Vũ không nghĩ ra lý do, cũng không thể trực tiếp nói cho cô ta biết, nói cô là tới chờ Nhạc Quân Lỗi ."Quản lý của chúng tôi có chuyện nhờ tôi chuyển cáo tổng giám đốc." Cô cứng rắn nói ra một lý do.

"Hả?" Hà Mẫn hếch mày, lời nói dối sứt sẹo như vậy, cô ta sẽ tin mới là lạ “Có chuyện gì nói cho tôi biết là được rồi."

"Này. . . . . ." Cô ấp a ấp úng.

"Hừ!" Hà Mẫn khinh miệt nhìn Lạc Nghiên Vũ."Cũng không nói ra được chứ gì? Tôi xem cô căn bản là muốn tới quyến rũ tổng giám đốc đi?"

Kể từ khi tổng giám đốc nhậm chức tới nay, phụ nữa muốn hấp dẫn tổng giám đốc đếm không hết, bao gồm cô ta cũng là một người trong số đó, họ đều nhìn trúng tổng giám đốc con này là siêu cấp rể rùa vàng, không chỉ có có tiền còn có bề ngoài tuấn lãng .

Mà cô ta, ông trời hết sức chiếu cố cho cô ta, trước lúc tổng giám đốc mới nhậm chức, thì thư ký tổng giám đốc tiền nhiệm bởi vì mang thai mà từ chức, cô ta được thăng lên tới bổ nhiệm cái chức quan béo bở này, cho nên chiếm hết ưu thế thiên thời, địa lợi, không thật tốt lợi dụng sao được? Cho nên, cô ta một mặt dưới chiêu bài trên danh nghĩa tổng giám đốc âm thầm đánh lui rất nhiều phụ nữ vọng tưởng đến tổng giám đốc; mặt khác, là vận dụng chức vụ của cô ta liền đi lấy lòng tổng giám đốc. Mặc dù tổng giám đốc cho tới bây giờ đều không có bất kỳ phản ứng gì, nhưng cô ta tin tưởng bằng điều kiện của mình, sẽ có một ngày nhất định bắt được hắn vào tay.

Như hôm nay, cô ta biết tổng giám đốc bởi vì phải chờ một bản Fax rất quan trọng gửi từ Nhật Bản tới sẽ tan ca trễ, cô ta đặc biệt lưu lại chính là chuẩn bị thật tốt để hấp dẫn hắn! Ai ngờ lại xuất hiện một người phụ nữ cũng có ý đồ khác như cô ta!

"Hà tiểu thư, mời nói chuyện tôn trọng một chút, ai muốn quyến rũ tổng giàm đốc chứ?" Lạc Nghiên Vũ từ bảng tên trên bàn mới biết được tên của người phụ nữ nói chuyện khó nghe này.

"Chẳng lẽ tôi nói sai sao? Loại người phụ nữ như cô tôi thấy nhiều rồi, khuyên cô chớ si tâm vọng tưởng, loại người mặt hàng như cô, tổng giám đốc nhìn không vừa mắt đâu." Hà Mẫn ác độc nói.

Cô ta trái một câu loại người phụ nữ như cô, phải một câu loại người mặt hàng như cô, khiến Lạc Nghiên Vũ nghe được trong lòng cực kỳ không thoải mái! Cô tức giận nói: "Không nhìn ra đường đường là một thư ký tổng giám đốc mà nói chuyện lại thô tục như thế!"

"Cô. . . . . ." Hà Mẫn xanh cả mặt.

Đang lúc hai cô giằng co đồng thời, cửa phòng làm việc của tổng giám đốc mở ra.

Nhạc Quân Lỗi đợi không được Lạc Nghiên Vũ, cho rằng cô đã xảy ra chuyện gì, cho nên muốn đi ra ngoài xem một chút, không ngờ tới cô đang ở bên ngoài phòng làm việc.

Hà Mẫn vừa thấy được Nhạc Quân Lỗi, vốn là thần sắc không vui lập tức thay nụ cười mê người, tiếng gọi: "Tổng giám đốc."

Lạc Nghiên Vũ thực cảm thấy bội phục không thôi đối với công phu trở mặt nhanh như bàn tay của cô ta.

"Hà thư ký, sao cô còn chưa về?" Nhạc Quân Lỗi nhíu mày, hắn không phải muốn cô ta tan sở về trước rồi sao?

"Tổng giám đốc chưa về, tôi làm sao dám về trước!" Hà Mẫn mềm mại đáng yêu nhìn hắn, thanh âm ngọt phải ngán chết người.

Lạc Nghiên Vũ nhàn nhạt hừ một tiếng, khinh thường nói: "Chỉ sợ là có dụng ý khác thôi?"

Lời của cô..., chọc cho khóe môi Nhạc Quân Lỗi khẽ cong lên.

Ánh mắt Hà Mẫn hung tợn bắn tới Lạc Nghiên Vũ, cô ta thiếu chút nữa đã quên còn có người phụ nữ không biết điều này.

Cô ta nhất định phải ở trước mặt tổng giám đốc tố cáo cô, khiến cho phải mất đi công việc mới được!

"Tổng giám đốc, người phụ nữ này tại thời điểm tan sở rồi lại chạy tới lầu cuối, nhất định là lòng dạ xấu xa. . . . . ."

"Hà thư ký, sao lại không để cho tôi tự nói?" Lạc Nghiên Vũ đánh gãy lời của cô ta, cười đi đến gần Nhạc Quân Lỗi, khoác lên cánh tay của hắn nói: "Quân Lỗi, cậu kêu tôi đi lên đây chờ cậu, nhưng có người mặt nặng mặt nhẹ với tôi, còn nói tôi là muốn quyến rũ cậu, cậu nói phải làm sao?"

Ngươi phụ nữ này lại có thể gọi trực tiếp tên của tổng giám đốc, hơn nữa còn kéo kéo cánh tay tổng giám đốc khiến Hà Mẫn kinh ngạc trợn to mắt.

Mặc dù Nhạc Quân Lỗi không rõ ràng xảy ra chuyện gì, nhưng hắn hiểu được cô là thật sự bị chọc giận. Nếu cô đã chỉ đích danh muốn hắn giúp cô trút cơn giận, hắn đương nhiên phải phối hợp rồi.

Hắn lạnh nhạt nói: "Hà thư ký, cô ngày mai không cần đến nữa, về phí tổn sa thải tôi sẽ bảo bộ phận kế toán tính toán cho cô." Hắn đã sớm đối với việc cô hữu ý vô ý ôm ấp yêu thương cảm thấy không nhịn được.

Hà Mẫn nhất thời trắng xanh cả mặt."Tổng giám đốc, tôi đã làm sai điều gì?"

"Bởi vì cô đã làm những chuyện vượt qua bổn phận của mình, quan trọng nhất là, cô chọc tới người không nên chọc nhất!" Vẻ mặt hắn lạnh lẽo, tuyệt không cho phép có người dám vu tội Nghiên Vũ.

Người không nên chọc nhất? Hà Mẫn nhìn về vẻ mặt không vẻ gì của Lạc Nghiên Vũ, không thể tin được!

Không muốn để ý tới Hà Mẫn đang ngây người như phỗng, Nhạc Quân Lỗi đưa Nghiên Vũ đi vào phòng làm việc.

Vừa vào đến phòng làm việc, Lạc Nghiên Vũ buông tay đang khoác Quân Lỗi ra, tự mình tự mình ngồi lên ghế salon.

"Còn đang tức giận?" Nhạc Quân Lỗi ngồi vào trước mặt cô.

"Không nổi giận." Lạc Nghiên Vũ nhẹ lay động đầu, "Cô ta đã bị mất việc." Tiếp đó cô nghĩ tới một vấn đề: "Tôi hại cậu tạm thời mất đi một người thư ký, làm thế nào bây giờ?"

Nhạc Quân Lỗi nhàn nhạt cười nói: "Cô đây không cần lo lắng? Bùi Á còn nhiều nhân tài, tìm thêm một người không là vấn đề. Hay cô tới giúp tôi đi?"

"Tôi mới không cần!" Lạc Nghiên Vũ vội vàng cự tuyệt, "Thư ký tổng giám đốc cũng không phải là dễ làm như vậy, nhiều việc, áp lực lớn, tôi tự nhận không cách nào đảm nhiệm." Cô vẫn là làm công việc nhẹ nhõm một chút là tốt rồi.

"Thì ra là tôi ngược đãi thư ký của tôi như vậy ư?" Hắn nhướng mày kiếm lên.

"Biết là tốt rồi!" Lạc Nghiên Vũ nói xong, nhịn không được mà cười.

Thấy tâm tình cô chuyển tốt, Nhạc Quân Lỗi đứng dậy đi xem xem bản Fax đã được gửi đến chưa. Ở trên máy fax rốt cuộc thấy được tài liệu mình muốn, hắn lấy ra xem xét, một lát, hắn cất bản Fax vào trong ngăn kéo rồi khóa lại.

"Có thể đi rồi."

"Vậy thì tốt quá, tôi đói đến mức ngực dán vào cả lưng rồi !" Lạc Nghiên Vũ cười khì khì.

Bọn họ cùng rời khỏi công ty.

Ban đêm, sau khi Lạc Nghiên Vũ ở dưới lầu nói lời từ biệt với Nhạc Quân Lỗi, đi lên lầu thì trông thấy bà chủ nhà đang chờ ở cửa.

"Lạc tiểu thư, cô đã trở về."

"Bà Lý, bà là muốn tới thu tiền nhà sao?" Còn chưa tới ngày a!

"Ách. . . . . ." Bà Lý muốn nói lại thôi.

Mặc dù Lạc Nghiên Vũ cảm thấy rất kỳ quái, nhưng cô vẫn nói: "Bà Lý, chúng ta đi vào lại nói."

"Cũng được."

Lạc Nghiên Vũ mở cửa rồi bật đèn lên."Cháu rót chén nước cho bà nhé."

"Không cần." Bà Lý khéo léo cư tuyệt cô."Tôi nói xong chuyện liền đi."

Lạc Nghiên Vũ rửa tai lắng nghe.

"Chuyện là như vầy, bà con xa của tôi quyết định lên đấy tìm việc làm, vì muốn tiết kiệm tiền, cho nên muốn sống nhờ ở đây với tôi, nhưng nhà tôi không có phòng trống nữa, cho nên. . . . . ."

"Cho nên bà muốn thu hồi căn nhà này cho người thân thích đấy ở?" Lạc Nghiên Vũ tiếp lời lời nói còn chưa nói xong của bà ấy.

"Đúng vậy." Bà Lý ngượng ngùng nói.

"Không thể mời người đó thuê phòng khác sao? Bà có thể lấy tiền thêu phòng của tôi trợ cấp tiền thuê cho người đó a" Lạc Nghiên Vũ nghĩ tới biện pháp khả thi.

"Không thể." Bà Lý một hơi phủ quyết.

"Tại sao? Như vậy không phải người đó cũng tiết kiệm được tiền thuê phòng ư?"

"Bởi vì. . . . . . Bởi vì. . . . . ." Bà Lý ấp úng nói không nên lời, đột nhiên bà cái khó ló cái khôn, nói: "Bởi vì người thân thích đó của tôi có bệnh tim, ở nơi này chỉ cách chúng tôi một tầng lầu, sẽ dễ dàng chăm sóc hơn."

Thì ra là như vậy! Vậy cô chỉ đành phải chuyển đi rồi.

Cô thở dài một hơi mà nói ra: "Bà Lý, tôi sẽ nhanh chóng đi tìm chỗ ở mới rồi dọn đi sớm ."

Làm sao hôm nay lại vận rủi vậy chứ? Không chỉ có gặp phải một người phụ nữ đáng ghét, còn gặp phải số kiếp dọn nhà!

"Lạc tiểu thư, thật xin lỗi! Tiền thuê phòng và tiền đặt cọc của cô, tôi sẽ trả lại cho cô."

"Đừng nói như vậy, bà cũng là có nỗi khổ tâm thôi."

Nghe Lạc Nghiên Vũ nói như vậy, bà Lý càng thêm áy náy trong lòng."Lạc tiểu thư. . . . . ."

"Còn có chuyện gì sao?" Bộ dạng của bà Lý giống như còn có lời muốn nói.

"Không có gì." Bà Lý đè xuống xúc động ở đáy lòng."Tôi trở về đây."

"Vâng, đi thong thả."

Lạc Nghiên Vũ tiễn bà chủ nhà đi, cả khuôn mặt nhất thời xụ xuống, ngày mai cô phải bắt đầu đi tìm phòng ở rồi!

**********************

Ngày thứ hai, cô và Nhạc Quân Lỗi gặp mặt thì câu nói đầu tiên là: "Theo tôi đi tìm phòng ở nhé."

"Tại sao muốn tìm phòng ở?"

Lạc Nghiên Vũ một hơi nói sáng tỏ nguyên nhân với hắn.

Nghe xong, đáy mắt Nhạc Quân Lỗi rất nhanh xoẹt qua một tia xảo trá.

"Ai! Chẳng qua là muốn tìm được một nơi ở thích hợp, mà tôi liền đau đầu nhức óc, càng không cần phải nói dọn nhà là chuyện mệt mỏi nhất." Lạc Nghiên Vũ than thở.

"Trước mắt thì đã có sẵn nơi để cho cô ở rồi"

"Ah?"

"Cô đến ở cùng tôi đi, dù sao chỗ tôi ở có rất nhiều phòng trống." Nhạc Quân Lỗi bình thản nói.

"Ở cùng cậu?" Lạc Nghiên Vũ trợn to mắt."Vậy không phải thành ở chung sao?"

"Cách nói chính xác là, cùng sống ở dưới một mái nhà." Hắn nghiêm chỉnh nhìn cô."Tiền thuê phòng cô không cần phải trả, chỉ cần giúp tôi chuẩn bị ba bữa cơm là được rồi, cô cảm thấy thế nào?"

Đề nghị của hắn thực sự làm cho cô động lòng nha! Thế nhưng làm thế được không?

Nhìn ra được cô đang do dự, Nhạc Quân Lỗi trực tiếp hỏi: "Cô ở đây là đang cố kỵ cô nam quả nữ cùng ở một nhà không tốt lắm sao?"

"Ách. . . . . ." Lạc Nghiên Vũ ngượng ngùng gật đầu một cái.

Nhạc Quân Lỗi cười, "Cô không phải luôn nói tôi giống như là em trai của cô, vậy sao cô không làm thành là theo coi như ở cùng với em trai, như thế sẽ không có tầng cố kỵ kia rồi sao?" Không ngời tới hắn phải lấy ra thân phận mà hắn kiêng kỵ nhất dùng để dụ dỗ cô.

Hắn vừa nói như thế, Lạc Nghiên Vũ suy nghĩ một chút cũng thấy có đạo lý, sau đó liền đồng ý.

"Tôi nói rồi tôi chỉ biết làm những món ăn đơn giản, đến lúc đó cậu cũng không thể chê a!" Cô nặng nề nói cho hắn biết.

"Biết." Nhạc Quân Lỗi cười nhạt.

Không có mấy ngày, Lạc Nghiên Vũ và Nhạc Quân Lỗi đã triển khai cuộc sống "Ở chung" của bọn họ.

Chương 14

Sáng sớm, trong phòng bếp xuất hiện bóng dáng một cô gái đang bận rộn chuẩn bị bữa sáng, còn bên ngoài máy nướng bánh đặt trên bàn ăn vừa lúc phát ra tiếng đinh đinh liền nhảy ra hai miếng bánh mì nướng, Lạc Nghiên Vũ mặc tạp dề đang cầm cái xẻng thuần thục lật mình miếng trứng chiên vàng ươm trong chảo.

Nhạc Quân Lỗi dựa cửa phòng bếp dịu dàng nhìn tới bóng dáng đầy chuyên chú của cô.

Một lát sau, Lạc Nghiên Vũ tắt bếp, đặt miếng trứng vào đĩa sau đó , xoay người muốn bưng đĩa trứng chiên ra ngoài để lên bàn ăn, lại bị Nhạc Quân Lỗi đứng ở cửa làm cho giật mình.

"Sao cậu lại im hơi lặng tiếng đứng ở sau lưng người ta, hại tôi sợ hết hồn!" Lạc Nghiên Vũ đi qua hắn, đặt thức ăn lên bàn.

Nhạc Quân Lỗi chỉ cười không nói gì.

"Bữa ăn sáng tôi đã chuẩn bị xong rồi, mau tới ăn đi!" Cô cười liếc hắn một cái, lại quay vào phòng bếp.

Cởi bỏ tạp dề sau, cô từ tủ lạnh lấy ra hộp sữa tươi đi ra lần nữa, Nhạc Quân Lỗi đã ngồi xong đang đợi cô. Cô rót một ít sữa tươi vào 2 chiếc cốc cho hắn và mình.

Hai người lẳng lặng ăn bữa ăn sáng, hưởng thụ sáng sớm ấm áp .

Sau khi ăn xong, Lạc Nghiên Vũ dọn dẹp một lát, hai người liền chuẩn bị ra cửa đi làm. Trước khi ra cửa, Lạc Nghiên Vũ đột nhiên phát hiện đến cà vạt của Quân Lỗi thắt bị lệch.

"Quân Lỗi, cà vạt của cậu bị lệch rồi." Cô tự nhiên đưa tay lên giúp hắn điều chỉnh lại."Được rồi."

Hài lòng ngẩng đầu nhìn hắn, mắt cô trùng hợp chống lại tròng mắt đen thật sâu của hắn đang nhìn chăm chú, trái tim chợt nhảy lỡ một nhịp “Cậu, cậu làm gì mà nhìn tôi đến như vậy?" Lại để cho cô nhớ lại một đêm kia hơn ba năm trước.

Thưởng thức bộ dáng cô hốt hoảng lo lắng, Nhạc Quân Lỗi mới nhếch môi mỏng đẹp mắt chậm rãi lộ ra nụ cười mê người."Cô về sau sẽ hiểu."

Trong lời nói hắn nói mang vẻ huyền bí, khiến Lạc Nghiên Vũ không thể sờ được đầu mối, buồn bực đi theo hắn đi làm.

Ở một chỗ cách công ty không xa, Lạc Nghiên Vũ mở cửa xuống xe.

Đây là yêu cầu của cô, cô sợ bị người của công ty bắt gặp bọn họ cùng đi làm, mà rước lấy lời ra tiếng vào. Mặc dù Nhạc Quân Lỗi không thèm để ý chút nào, nhưng cô vẫn kiên trì.

Đi bộ một đoạn đường, Lạc Nghiên Vũ đến công ty, mới ngồi xuống không được bao lâu, Giang Linh liền đi qua.

"Nghiên Vũ, hôm nay tan làm cùng đi ca hát không?"

"Hiện tại mới buổi sáng, chị đã sắp xếp xong tiết mục buổi tối rồi ư?" Lạc Nghiên Vũ cười nói.

Giang Linh không để ý tới sự giễu cợt của cô, ngược lại hùng hồn trả lời: "Như vậy chị mới có động lực để vượt qua một ngày làm việc a!"

"Thật là phục chị rồi!"

"Như thế nào? Rốt cuộc có đi hay không?" Giang Linh với vẻ mặt chờ đợi nhìn cô.

"Chuyện này sao. . . . . ." Lạc Nghiên Vũ cho cô ấy một nụ cười xin lỗi: "Em không quá muốn đi nha!"

Tối hôm nay Quân Lỗi phải nói chuyện làm ăn với khách hàng, cô có thể không cần trở về giúp hắn chuẩn bị bữa ăn tối, cho nên cô đã tính toán đi tiệm sách mua mấy quyển nấu nướng về để nghiên cứu. Cô muốn học thêm mấy món ăn có dinh dưỡng một chút, nếu không đổi tới đổi lui đều là mấy món ăn này, cô chưa ăn ngán, Quân Lỗi cũng chán ăn rồi.

Giang Linh thở dài, "Làm ơn! Đây là lần thứ mấy em cự tuyệt chị rồi? Em có biết em rất giống một bà già rồi nha! Một chút hưu nhàn giải trí cũng không có." Mấy năm qua này, một chút cũng không có tiến bộ!

Có a! Vùi ở phòng khách xem ti vi cùng Quân Lỗi, ngày nghỉ Quân Lỗi sẽ đưa cô đi xem phim, thỉnh thoảng cũng sẽ theo cô đi dạo phố, những thứ này đều là cô hưu nhàn giải trí a! Lạc Nghiên Vũ âm thầm phản bác ở trong lòng.

"Đi ca hát để giải tỏa áp lực, không phải rất tốt sao?" Giang Linh cố gắng thuyết phục cô.

"Em lại không có áp lực gì!" Lạc Nghiên Vũ lầu bầu ở trong miệng.

"Em nói cái gì?"

"Không có gì, không có gì." Lạc Nghiên Vũ vội vàng phủi sạch.

"Có đi hay không thì nói một câu!" Giang Linh rất kiên quyết đưa ra tối hậu thư.

"Em sau khi tan việc có chút việc, cho nên. . . . . ." Cô ngượng ngùng nói.

"Được rồi! Không miễn cưỡng.Ai bảo em là đưa trẻ ngoan ngoãn chứ." Giang Linh có vẻ có chút không thể làm gì khác hơn là đi trở lại chỗ ngồi.

Lạc Nghiên Vũ chỉ có thể nói lời xin lỗi với cô ấy ở trong lòng.

Kết thúc một ngày làm việc, Lạc Nghiên Vũ qua loa giải quyết bữa ăn tối, liền đến tiệm sách mua sách dạy nấu ăn. Hao tổn gần một tiếng đồng hồ, mới mua được mấy quyển sách dạy nấu ăn trở về nhà.

Tắm táp thơm ngào ngạt xong, cô thoải mái vùi ở trên ghế sa lon xem ti vi.

Nhìn một chút, thời gian bất tri bất giác đã đến hơn mười một giờ. Cô buồn ngủ ngáp một cái, liếc đồng hồ treo tường một cái, lầm bầm lầu bầu:

"Kỳ quái? Đã trễ thế này, Quân Lỗi còn chưa trở về?" Gọi điện thoại cũng không bắt máy.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, Nhạc Quân Lỗi vừa đúng trở về.

"Đã trễ thế này, làm sao cô còn chưa có đi ngủ?" Hắn cởi áo khoác tây trang ra, kéo kéo nới lỏng cà vạt ở cổ, ngồi xuống bên người cô.

"Cậu còn chưa có trở về a!" Muốn cô một mình đi ngủ trước, cô không yên lòng.

"Hôm nay bàn chuyện buôn bán với khách hàng xong, đúng lúc gặp được bạn học thời đại học, ngồi tán gẫu mấy câu, cho nên mới về muộn." Nhạc Quân Lỗi cười giải thích.

Hắn nói bạn học thời đại học chính là Phương Thế Kiệt, hai người bọn họ cũng rất kinh ngạc loại duyên phận vô tình gặp gỡ này.

"Như vậy a!" Lạc Nghiên Vũ ngửi thấy được trên người hắn có mùi rượu nhàn nhạt, cô bĩu môi nói: "Cậu uống rượu!"

"Uống xoàng hai chén mà thôi." Hắn biết cô không thích hắn uống rượu, cho nên hắn cũng tận lực không uống.

"Được rồi! Muốn cậu nói chuyện làm ăn với người ta mà không uống rượu là có chút làm khó, nhưng mà cậu chỉ có thể uống vài chén thôi a!" Cô chính là suy nghĩ cho sức khỏe của hắn.

"Ừ, tôi biết rồi." Hắn cười cười.

"Nhưng mà, tôi nhớ khi ở đại học cậu giống như luôn đơn độc hành hiệp mà, khốc khốc tới lại khốc khốc đi, tôi còn tưởng rằng cậu cũng không nhận ra đồng học trên lớp của cậu đấy!"

"Tôi ít nhất còn biết một Phương Thế Kiệt."

Phương Thế Kiệt? Lạc Nghiên Vũ tìm kiếm trí nhớ ở trong đầu, chốc lát mới nhớ tới."Oh ── chính là người cùng cậu đánh thắng bóng rổ, Phương Học đệ." Chỉ là, cô đã sớm không nhớ rõ dung mạo của cậu ta rồi, cô vừa ngáp dài vừa nghĩ.


Phan_7
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .